SHINE OCEAN - THẮP SÁNG BIỂN KHƠI
Hãy đăng nhập để không nhìn thấy hình ảnh quảng cáo này
SHINE OCEAN - THẮP SÁNG BIỂN KHƠI
Hãy đăng nhập để không nhìn thấy hình ảnh quảng cáo này
SHINE OCEAN - THẮP SÁNG BIỂN KHƠI
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

SHINE OCEAN - THẮP SÁNG BIỂN KHƠI

WEBSITE ĐÃ CHUYỂN SANG TÊN MIỀN: http://offshore.vn - WELCOME TO OFSHORE ENGINEERING ^.HỘI NGỘ HỢP TÁC CÙNG PHÁT TRIỂN.^
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 mơ một ngày về!

Go down 
Tác giảThông điệp
hl
Khách viếng thăm
Anonymous



mơ một ngày về! Empty
Bài gửiTiêu đề: mơ một ngày về!   mơ một ngày về! EmptyMon Oct 27, 2008 11:16 am

cCó lẽ trong suốt 25 năm cuộc đời đã trải qua của mình, chưa khi nào tôi thấy mình tuyệt vọng đến vậy. Lần đầu tiên, tôi ân hận với sự lựa chọn của mình, lần đầu tiên tôi muốn bỏ cuộc, muốn quay về... Nơi tôi sẽ về có thể không cho tôi những cơ hội quý để sinh nghề tử nghiệp như cái lý tưởng hão huyền mà tôi vẽ ra khi mang trong người tấm bằng kỹ sư XD CTB. Cái lý tưởng đã làm tôi, trong phút bốc đồng đã quyết tâm dứt áo ra đi, chống lại cả tập đoàn gia đình muốn níu giữ tôi lại. Giờ nghĩ lại, giá như lúc ấy, mọi người đừng cố ngăn cản tôi, đừng chạm cào lòng tự ái của tôi, giá như lúc đấy tôi đừng là tôi, nông nổi, bồng bột, luôn có tư tưởng "chiến đấu" với gia đình, thì có lẽ giờ này tôi vẫn là tôi. Vũng Tàu đẹp lắm, tôi thừa nhận. Thế nhưng lòng người đã buồn thì cảnh đẹp còn ý nghĩa đâu? Bờ biển lộng gió với hàng dừa râm mát không còn quyến rũ tôi đến mỗi khi tan làm. Quán Bạch Dinh nơi tôi đã từng thích đến, một mình nhâm nhi cốc cà phê và nghe người ta hát, tôi đã chán. Cô chủ nhà và con bé ở chung bất lực khi muốn kéo tôi rời khỏi cái tổ chuột của mình...
Tôi cố gắng lạc quan, vui vẻ, động viên mọi người nhưng chính tôi cũng cần được động viên lắm chứ. Nhưng tôi không được phép yếu đuối. Những chuyện mắt thấy tai nghe về con người, về cuộc sống khiến tôi muốn thu mình lại, thỉnh thoảng tôi van lơn một điều kì diệu " hãy giữ lấy giùm tôi nụ cười, và đức tin ở con người" Hãy cho tôi tin người, tin đời để tôi trở về với vô tư....
Tôi 25 tuổi, 25 năm qua rất thường xuyên tôi ức chế vì phải chịu sự chỉ đạo của bố mẹ, nhưng giờ đây, khi tôi được quyền kiểm soát cuộc sống của chính mình tôi lại thấy bơ vơ lạc lõng, thấy sợ... Tôi thèm lắm sự điều khiển của bố mẹ, tôi không đủ tự tin để giao tiếp với đời, với người.
Những ngày nằm viện, tôi tủi thân vô vàn. Nhìn những người bệnh khác người thân ra vào tấp nập, nghĩ đến phận mình cô độc, nước mắt trào ra. Bạn đã cố gắng giúp tôi nhiều, bạn cho tôi một ngày nghỉ lẽ ra bạn dành để ngủ nướng hay một vài kế hoạch nào đó vui hơn để bên tôi. Tôi cám ơn bạn nhiều lắm. Nhưng tôi cũng chỉ dám nhận đến như vậy thôi, nếu tôi phải mổ, dù bạn nhiệt tình thực sự tôi cũng không dám nhờ bạn trông nom và không bao giờ tôi để bạn làm điều đó. Tôi đã tính đến việc thuê người chăm sóc, có rất nhiều bất tiện khi phải chăm sóc một người bệnh không phải ruột thịt của mình. Bố mẹ ơi, lúc này con muốn có bố mẹ vô cùng, và thực sự tôi muốn vứt bỏ tất cả để quay về, để được bố mẹ "trông nom" mọi bề.
Giờ đây, trong đầu tôi luôn luôn là ngày về, nhưng tôi sợ đối mặt với điều đó. Tôi sợ phụ lòng những người đã giúp đớ tôi, để tôi có mặt ở đây suốt nửa năm qua. Tôi sợ làm thất vọng bọn em tôi, vốn luôn ngưỡng mộ chị, tôi sợ hàng xóm dị nghị vì họ không hiểu lý do tôi về... Nhưng tôi muốn về lắm rồi. Tôi sẽ suy nghĩ kỹ, để không tiếp tục sai lầm như khi tôi đi.....
Về Đầu Trang Go down
TOTINH
Admin
TOTINH


Nam
Tổng số bài gửi : 775
Age : 39
Location : Sài Gòn
Job/hobbies : KỸ SƯ CTB
Registration date : 29/03/2008

mơ một ngày về! Empty
Bài gửiTiêu đề: Hic!! bùn thế sao?   mơ một ngày về! EmptyMon Oct 27, 2008 5:59 pm

Híc đọc bài này bùn và phản động
quá!



Hồi còn là sinh viên
có rất nhiều lần các thầy khuyên chúng ta vào nam lập nghiệp, không phải vì
trong này làm đúng ngành mà thu nhập cũng tốt. nếu chỉ là như thế thì chắc các
thầy không nói nhiều đến như thế khi đứng trước lớp. cái các thầy muốn là thế hệ
của chúng ta hãy thay các thầy làm cho ngành xây dựng công trình biển có được một
vị thế tương xứng với tiềm năng sẵn có. có lần t có nghe thầy Quỳnh bảo rằng mới
đầu ai tốt nghiệp xong cũng rất háo hức vào nam, xong dần một vài năm là lại ra
bắc hết thôi. câu này có lẽ đúng cho mọi thế hệ thật, nếu như có những ý nghĩ
như hiện giờ của Nguyên. ừ thì hà nội đẹp, hơn nữa chúng ta có điều kiện
quan tâm và giúp đỡ gia đình, quan trọng hơn chúng ta có được sự che chắn cần
thiết mỗi khi gặp khó khăn (mà cái này là chắc chắn bởi lẽ, ai mà không có những
lúc gặp khó khắn chứ), nhưng ai rồi cũng sẽ phải thoát khỏi sự bao bọc của gđ với
một số bạn thì sự thoát li này hình thành ngay từ thời sinh viên, một số thì vì
điều kiên này nọ còn phụ thuộc khá lớn vào gđ, như sống với người thân khi còn
là sinh viên, những bạn này chắc chưa hiểu hết đc phần nào những ngày đầu sinh
viên tỉnh lẻ lên thủ đô ăn học. rất khó
có thể khuyên các bạn trong lúc này, t
chỉ có thể nói lại câu cua ông cha đã dậy rằng :” vạn sự khởi đầu nan” tức là “mọi
chuyện bắt đầu đều khó”, chắc chúng ta đang nghĩ rằng hơn nữa năm vào trong này
mà còn là bắt đầu, thì có hợp lý không? sẽ là hợp lý nếu các bạn đem so sánh
hơn nữa năm vào này với cả một cuộc đời làm việc đâu đó vào khoảng gần 30 năm. “với
kết thúc cũng chỉ như Nguyên nói phải tính toán thật ký trước khi quyết định, để
ta không còn cái cảm giác như bây giờ”
Về Đầu Trang Go down
http://48cb.heavenforum.com
 
mơ một ngày về!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
SHINE OCEAN - THẮP SÁNG BIỂN KHƠI :: DIỄN ĐÀN :: THỜI SỰ - NEWS-
Chuyển đến